Roberto Baggio World Cup 1994 đã từng thừa nhận rằng muốn xóa sổ ngày 17/7/1994 ra khỏi dòng thời gian. Nhưng đó cũng là ngày “Đuôi ngựa thần thánh” chính thức đi vào lịch sử nền bóng đá thế giới. Hãy theo dõi ngay bài viết dưới đây để ôn ký ức, kể lại câu chuyện buồn của chân sút sinh năm 1967.
Roberto Baggio World Cup 1994: Từ người hùng thành tội đồ dân tộc
Roberto Baggio World Cup 1994 tới Mỹ với hành trang là đương kim Quả bóng vàng châu Âu. Do đó, ông được mọi người đặt nặng kỳ vọng trên vai. Tuy nhiên, sau khi kết thúc giải đấu lịch sử tại Mỹ, cả nền bóng đá thế giới phải nhắc tới tên ông trong nụ cười, sự tiếc nuối lẫn cả giọt nước mắt.
Người hùng đưa nền bóng đá Ý lên tầm cao mới
“Đuôi ngựa thần thánh” là biệt danh mà cộng đồng người hâm mộ bóng đá thế giới đặt cho Roberto Baggio. Năm 1993, ông đoạt cú đúp danh hiệu cầu thủ hay nhất thế giới lẫn Quả bóng vàng châu Âu. Tài năng của tiền đạo sinh năm 1967 được cả thế giới ngưỡng mộ, vì thế, sự kỳ vọng chân sút người Ý sẽ thăng hoa tại sự kiện World Cup 1994 là rất lớn.
Trong khoảng thời gian đầu mùa giải, ông không phụ lòng người hâm mộ khi thi đấu bùng nổ. Những pha xử lý đẳng cấp, 5 bàn thắng vẻ vang giúp đội tuyển Ý bước hiên ngang vào trận chung kết đối đầu với Brazil hùng mạnh.
Lý do nào để mùa giải năm ấy thành công nhất lịch sử? Một phần không thể thiếu trong số hàng ngàn lý do có thể liệt kê chính là từ khóa Roberto Baggio World Cup 1994.
Cú sút luân lưu định mệnh
Ngày 17/7/1994, tại sân vận động Rose Bowl chứng kiến trận chung kết giữa Ý vs Brazil. Nếu tiếp tục ghi bàn để Ý nhận cúp vô địch, Roberto Baggio chắc chắn sẽ trở thành cầu thủ vĩ đại nhất mọi thời đại.
Tuy nhiên, trời đất lại không hề ưu ái “Đuôi ngựa thần thánh”. Trận chung kết là màn trình diễn mãn nhãn từ hàng phòng ngự dưới sự chỉ huy đội trưởng Franco Baresi. Điều này cũng đồng nghĩa với việc tiền đạo sinh năm 1967 không có đất để tỏa sáng.
Cuộc so tài buộc phải kết thúc trên chấm luân lưu 11m. Đây được đánh giá là trận chung kết đầu tiên có tính chất cực kỳ căng thẳng. Mọi sai lầm đều có thể trả một cái giá cực đắt. Lượt đầu tiên của cả 2 đội đều sút hỏng. Còn Romario, Branco và Dunga bên đội Brazil sút thành công 3 lượt sau đó, trong khi Daniele lại sút trật ở lượt thứ 4 của Ý.
Vì thế, trách nhiệm đặt lên vai Roberto Baggio World Cup 1994 càng thêm nặng nề, vì nếu sút trật, đất nước của ông sẽ mất cúp vàng. Tuy nhiên, cổ động viên không bao giờ nghĩ điều ấy có thể xảy ra do ông là chuyên gia sút phạt đền tại Juventus. Nhưng số phận thật nghiệt ngã, quả bóng do Baggio sút bay thẳng lên trời, và Brazil vô địch.
Tội đồ của cả đất Ý
Cho đến tận bây giờ, rất ít người nhớ đến khung cảnh nâng cao cúp vàng của Brazil. Thay vào đó, hình ảnh Baggio hai tay chống lưng, cúi đầu bất lực vẫn luôn nằm trong tâm trí của những ai yêu bóng đá thời ấy. Từ người hùng, ông chính thức trở thành tội đồ của cả đất nước Ý cuồng tín.
Trên đường phố Ý sau trận chung kết, nhiều người cầm phấn vẽ nguệch ngoạc hình Roberto Baggio World Cup 1994, rồi sau đó nhổ nước bọt và dẫm đạp lên. Báo chí nhấn chìm tiền đạo xuống bùn đen. Đội tuyển bỏ rơi ông trong mọi lần triệu tập sau đó. Từ đỉnh cao xuống thẳng vực sâu, ông nếm trải hết mọi tủi hờn chỉ sau một cú sút lên trời.
Roberto Baggio World Cup 1994 và hệ lụy từ trận chung kết nghiệt ngã
Sau giải đấu trên đất Mỹ năm ấy, chân sút sinh năm 1967 đã giành được nhiều danh hiệu lớn với Juventus, AC Milan, Inter và Brescia. Tuy nhiên, nỗi đau về cú sút phạt đền khiến Italia đánh rơi cúp vàng tại mùa giải World Cup 2024 vẫn luôn ám ảnh tâm trí của ngôi sao này.
Trong cuốn tự truyện “Una Porta Nel Cielo” của mình, ông đã chia sẻ nhiều nhiều, từ đỉnh cao đến vực sâu chỉ sau 1 cú sút. Thực chất, Roberto Baggio đã không hề trốn tránh, thay vào đó vẫn sống chung và đương đầu với nỗi đau này. Tuy nhiên, sự nghiệp của ông đã không còn tuyệt vời như những gì trước đó từng có được.
Sau hơn 22 năm thi đấu trên sân cỏ, ông chính thức nói lời từ biệt với sự nghiệp bóng đá của mình. Sau đó, ông không còn xuất hiện ở nhiều sự kiện, nhưng những người hâm mộ nền bóng đá Ý vẫn vừa giận vừa thương, mong đất trời sẽ sản sinh ra một “Roberto Baggio mới”. Tuy nhiên, đó chỉ là giấc mơ, vì chẳng có một “Tóc đuôi ngựa thần thánh” nào có thể đưa khán giả đi hết cung bậc cảm xúc trong một trận bóng.
Lời kết
Roberto Baggio World Cup 1994 quả thật đã trở thành biểu tượng buồn của nền bóng đá Ý. Tuy nhiên, chúng ta chỉ nên nhìn lại để tiếc thương cho một hiện thân hoàn hảo, khi chiến thắng và chiến bại mong manh như 1 cú sút. Và không nên chì chiết ông thêm một lần nào nữa, vì vị tiền đạo 1967 này đã sống một đời cống hiến hết mình trên sân cỏ với 115 bàn thắng sau ngày 17/7 định mệnh năm đó.